Phát hiện mang tính bước ngoặt đến vào năm 2013, khi các nhà khảo cổ làm việc dọc bờ Biển Đỏ tìm thấy một cuộn giấy papyrus cổ, được xem là cuốn nhật ký cổ xưa nhất từng được biết đến. Nhật ký này thuộc về Merer, một viên chức phụ trách vận chuyển đá cho dự án xây dựng kim tự tháp của Pharaoh Khufu. Trong những ghi chép rất đời thường, Merer mô tả việc các khối đá vôi được khai thác từ mỏ Tura, chất lên thuyền, rồi xuôi theo sông Nile và các kênh đào để đến công trường ở Giza.
Những dòng chữ này không hề mang tính huyền bí. Chúng không nói về phép thuật hay công nghệ thất truyền, mà chỉ kể lại một hệ thống hậu cần được tổ chức tốt: con người, thuyền bè, nước sông, và thời gian. Chính sự “bình thường” ấy lại khiến phát hiện này trở nên mạnh mẽ, vì nó giúp giải thích một câu hỏi từng khiến nhiều người bối rối: làm sao hàng triệu khối đá nặng hàng chục tấn có thể được đưa đến Giza?
Dù nhật ký của Merer và nhánh sông bị thất lạc đã giải quyết được bài toán vận chuyển, kim tự tháp Giza vẫn chưa chịu buông tha trí tò mò của nhân loại. Làm sao người Ai Cập cổ đại có thể xếp những khối đá khổng lồ ấy với độ chính xác đáng kinh ngạc? Các cạnh gần như vuông tuyệt đối, các mặt gần như thẳng hoàn hảo, và toàn bộ công trình được căn chỉnh sát đến mức khó tin với bốn hướng chính.

Ngày nay, Giza nằm trơ trọi giữa sa mạc, nhưng cách đây 4600 năm trước, đây từng là một bến cảng sầm uất
Chúng ta biết rằng Đại kim tự tháp từng cao gần 147 mét và là công trình nhân tạo cao nhất thế giới trong hàng thiên niên kỷ. Loài người cũng biết rằng nó được xây từ hơn hai triệu khối đá. Nhưng chúng ta chưa bao giờ tìm thấy được “bản hướng dẫn lắp ráp cuối cùng”. Không có bản vẽ, không có ghi chép chi tiết về kỹ thuật dựng từng lớp đá, chính khoảng trống này đã nuôi dưỡng trí tưởng tượng của con người suốt nhiều thế kỷ.
Khi khoa học chưa tìm ra được câu trả lời, nhiều giả thuyết nhanh chóng mọc lên trả lời cho bí ẩn này. Edgar Cayce, một nhà ngoại cảm người Mỹ, từng tuyên bố rằng kim tự tháp được xây bởi những người Atlantis, sử dụng năng lực siêu nhiên để “làm cho đá bay”. Theo ông, công trình này mất hàng trăm năm để hoàn thành, và dưới chân tượng Nhân sư còn có một “phòng lưu trữ bí mật” ghi lại toàn bộ sự thật. Những ý tưởng này ngày nay nghe có vẻ hoang đường, nhưng chúng từng thu hút không ít người, một phần vì chúng lấp đầy khoảng trống mà khoa học khi đó chưa chạm tới.
Hay chính Cayce cũng dự đoán khoa học “trọng lực đảo ngược” sẽ được tái khám phá vào năm 1958, và rằng tiếng kim loại vang lên khi đặt viên đá đỉnh (capstone) đã trở thành nguồn gốc tưởng tượng cho truyền thống chuông nhà thờ, những chi tiết càng cho thấy độ “huyền thoại hóa” quanh Kim tự tháp.