
Mình từng được cho uống cafe vào khoảng năm 1992 hoặc 1993. Đó là ly cafe đen đá, pha phin, có đường... ngọt lịm và rất ngon. Không sặc mùi hóa chất và gắt như sau này...
Mình cũng nhớ thời đó tuy kinh tế và hạ tầng không ngon như bây giờ nhưng các tiệm tạm hóa thường có bán cafe và xay tại chỗ. Mỗi lần đi qua quán nào mà có xay cafe thì thấy mùi rất thơm.
Sau này không nhớ rõ, chỉ nhớ là phải sau 2000 thì cafe bắt đầu uống rất khó báo chí cũng bắt đầu phanh phui các vụ làm cafe có trộn hóa chất, trộn bắp... và thế là các quán cafe ở hầu hết Việt Nam mà mình có dịp đến đều là dạng rất khó uống kiểu có pha hóa chất và hàm lượng cafe rất ít.
Người VN vào quán chủ yếu uống cafe sữa mà với sữa đặc có đường rất ngọt và đậm nên cái phần cafe pha vào có mùi vị cafe hay hoa chất cũng không còn biết được nữa.
Sau khi Starbucks vào Việt Nam thì bắt đầu phong trào các chuỗi cafe và từ đó cafe sạch được quan tâm. Khoảng từ gần cuối những năm 2020 thì phong trào cafe máy cá nhân bắt đầu phát triển và đang rất mạnh mẽ ở thời điểm hiện nay.
Hiện nay nếu cứ đi vào các quán cafe ở Việt Nam thì hầu hết vẫn là loại cafe tẩm đầy hóa chất. Lâu lâu mới có được quán cafe sạch. Càng về miền quê thì càng khó tìm quán cafe có cà phê không tẩm.
Việc uống cafe có tẩm hóa chất hay trộn đã phổ biến đến nỗi người ta coi đó là cafe Việt Nam. Trong khi thực tế nó mới xuất hiện tầm 20 năm nay thôi và đó không phải là cafe Việt Nam.
Nếu nói cafe Việt Nam thì có thể xác nhận cafe pha pin, hạt Robusta là cafe Việt Nam. Nhưng Việt Nam cũng có hạt Arabica và càng về sau thì hạt này càng phổ biến vì nó ngon hơn.
Anh em muốn ngành cafe Việt Nam phát triển tốt thì phải nhìn nhận sự thật. Robusta không ngon bằng Arabica, Cafe trộn hóa chất, trộn bắp không phải là Cafe Việt Nam.