Nhưng với nhiều game khác, đặc biệt là trên console, vì giới hạn của phần cứng, phải khóa tốc độ khung hình ở ngưỡng 30 FPS, nên các nhà phát triển game áp dụng motion blur để che đậy cái khựng giật và thời gian giữa các khung hình hiển thị trên màn hình TV không đều. Chơi những game hành động, chẳng hạn như bắn súng góc nhìn người thứ nhất, motion blur là thứ rất dễ gây chóng mặt, và với tốc độ khung hình trên 60 FPS, tắt nó đi luôn là thứ nên làm.

Đôi khi có những tùy chọn đổ bóng và xử lý hiệu ứng ánh sáng rất ngốn tài nguyên PC, chẳng hạn như ambient occlusion. Kỹ thuật này bắt GPU tính toán khu vực nào bị che sáng, để hiển thị chân thực nhất. Vấn đề nằm ở chỗ, đôi khi trong một màn chơi hay thế giới ảo trong game, có quá nhiều thứ cần chú ý, đến mức cũng không cần quá bận tâm tới việc mắt mũi nhân vật chính có được đổ bóng quá chi tiết hay không. Nếu cảm thấy cấu hình PC không chịu nổi những tùy chọn cao nhất, thì hạ bớt những tùy chọn đó cũng sẽ giúp game chạy mượt hơn.
Cũng cần lưu ý, với nhiều trò chơi ở thời điểm hiện tại, giảm chất lượng đổ bóng quá nhiều sẽ khiến game phẳng lì không có sức sống, đặc biệt là với những trò chơi có nhiều khung cảnh cây cỏ rừng núi hay nhà cửa san sát nhau. Mà chưa kể giờ với những cấu hình PC cao cấp, nhiều nhà phát triển game còn ứng dụng cả ray tracing thời gian thực để tính toán đường đi của ánh sáng. Alan Wake II là một ví dụ của việc cấu hình PC mạnh sẽ giúp ích cho trải nghiệm điện ảnh đến mức nào.

Tính năng mô phỏng vùng nét như lúc anh em dùng máy ảnh trong nhiều game là thứ anh em sẽ muốn điều chỉnh để có được tốc độ khung hình ổn định nhất. Nhưng nhiều lúc, nếu chơi những game FPS, ngắm bắn vào ngọn cỏ hay vật thể ở gần, depth of field ngay lập tức làm mờ mọi thứ ở xa. Cũng chân thực đấy, nhưng không cần thiết lắm. Đổi lại, với những game nhập vai hành động góc nhìn thứ 3, tính năng này sẽ có ích hơn, anh em nên giữ lại.
